Lá số và cuộc đời nữ nghệ sỹ Thanh Tuyền
Sanh năm Mậu Tí, tháng 9 ngày 27 giờ Tí, Dương nữ, Hỏa mệnh, Thủy nhị Cục Mệnh, Thân đồng cung lập tại Tuất, Hỏa Mệnh lập tại cung Thổ là sinh xuất. Thủy Cục là tương khắc, độ số bị chiết giảm. Nhờ sinh Dương nữ, giờ Dương, Mệnh, Thân cư Dương cung và nhờ chính tinh thụ mệnh là Vũ Khúc thuộc Kim, sinh phò cho Thủy cục, được trung cát tinh Long, Phượng, Xương, Khúc, Khoa, Lộc hội Mã, Khốc, Khách, Cái, Hỉ giúp đương số thành công trên lãnh vực ca nhạc. Những cung nổi bật trong lá số Ba cung liền nhau là Quan, Nô, Di đắc Tam hóa liên châu, gặp nhiều phú và quý tính cư chiếu, do đó sự thành công trên đường nghệ thuật của Thanh Tuyền nhờ quý nhân giúp đỡ, đưa đương số rời khỏi gia đình, đến một nơi có nhiều môi trường thuận lợi cho việc thăng tiến về phương diện ca nhạc.
Cung quan có Tử Phủ hội Mã khốc khách, hữu bật, Hóa khoa là tiếng tăm vang dội. Cung Nô tuy gặp Âm, Dương lạc hãm, nhưng lại được Quang, Quý, Hồng, Đào, Hỉ ngộ Thanh Long và Quan, Phúc quý nhân. Đó là những trung quý tinh đã đưa Thanh Tuyền đến những địa hạt thuận lợi cho việc phát triển nghệ thuật vốn là năng khiếu tiềm ẩn của nàng.
Cung Thiên Di đóng tại cung Thổ, vì khắc Cục và đối với Hỏa mệnh là sinh xuất, nhưng lại được Hóa Lộc hội Xương, Khúc, Long, Phượng, Cái, Hổ, Tấu, Tuế là những tinh tú ảnh hưởng mạnh mẽ cho việc thành đạt trong lĩnh vực ca nhạc. Thêm vào đó, cung Tài bạch, tuy gặp Liêm, Tướng, Khốc, Hư bị Tuần án ngữ, tiền bạc tụ tán bất thường, nhưng có Tả, Hữu, Thai, Tọa, Mã, Khốc, Khách và bộ chính tinh Tử Phủ Vũ Tướng cho nên mua sắm của cải vẫn giữ được. Mặc dàu những lúc đang làm ra tiền với cung Tìa bạch này. Thanh Tuyền cũng chỉ có tiếng chứ không có miếng là bao. Tiền vào tay nầy, ra tay kia.
Cung Phu Quân, có Thất sát triều đẩu, hội Tả, Hữu, Thai, Tọa, Khoa, Lộc, Mã, Sinh, Vượng biểu tượng cho người chồng có địa vị và giàu sang. Nhưng lại gặp Song hao, Tang, Hỏa, Cô, Đà, thành thử Thanh Tuyền phải chịu rắc rối và buồn nhiều về chuyện vợ chồng. Nhất là trong đại hạn từ năm 23 đến 32 tuổi đi vào cung Phu quân.
Những biến chuyển qua các tiểu hạn Vì Nhật, Nguyệt lạc hãm, cư chiếu Phụ mẫu, Thanh Tuyền sinh ban đêm cho nên khắc mẹ hơn cha. Nhờ có Quan, Phúc quý nhân ngộ Quang Quý cho nên đương số vẫn được cô bác họ hàng thương yêu. Năm 13 tuổi, tiểu hạn đi vào Mệnh cung. Đại hạn đổi lên huynh đệ, có chính tinh Thiên Đồng lạc hãm, đương số nhờ gặp dịp thay đổi hoàn cảnh, mặc dầu chưa phải là dịp thay đổi tốt đẹp hẳn, nhưng cũng nhờ có thay đổi đó, đương số mới khỏi yểu vong nếu sống chung trong gia đình với đông đủ cha mẹ anh em. Năm 17 tuổi, hạn đến cung Tài bạch. Lưu đại hạn vào cung Quan lộc, bấy giờ hội đủ Tả, Hữu, Thai, Tọa, Mã, Khốc, Khách ngộ Tử Phủ Vũ Tướng, Liêm Phá, Hóa khoa, Tấu, Hỉ. Gốc đại hạn có Hồng, Đào, Hỉ, Lộc tồn hội Quan, Phúc quý nhân. Đây là một tiểu hạn tốt nhất cho đương số bước vào lĩnh vực ca nhạc để thực hiện mộng ước bấy lâu hằng ôm ấp. Thanh Tuyền gặp quý nhân tận tình dìu dắt nâng đỡ trên lĩnh vực nghệ thuận bằng con đường đi lên có nhiều nấc thang và bao lơn để khỏi vấp ngã. Tiếng hát đặc biệt lảnh lót của Thanh Tuyền đã bắt đầu làm quen với thính giả đài phát thanh Sài Gòn, để rồi qua những năm 18 tuổi và 19 tuổi thì tiếng hát của Thanh Tuyền hầu như lan tràn khắp nơi, từ hãng đĩa nhựa Continental đến các chương trình ca nhạc của hai đài phát thanh quân đội, Sài gòn, rồi đài phát thanh thương mại vào năm nàng 19 tuổi (1966).
Cũng trong thời gian nầy, Thanh Tuyền làm rất nhiều tiền, nhưng cung Tài bạch của nàng có Liêm, Tướng, lưỡng Phá ngộ Tuần, cho nên tụ tán thất thường. Nhờ cung Điền trạch có Khôi, Việt ngộ Cơ, Lương và Hóa Kị cư Điền, giáp Thai, Tọa, Tả, Hữu cho nên sớm mua được nhà cửa, cũng khang trang. Tuy nhiên vẫn còn nhiều dời đổi. Trong giai đoạn từ 23 tuổi cho đến 32 tuổi, chuyện nhà cửa cũng như chuyện chồng vợ sẽ còn gặp những thay đổi bất ngờ, có cũng như không. Phải chờ đến năm 33 tuổi trở đi, các vấn đề vợ chồng cũng như nhà cửa có thể nói là tạm yên. Năm 19 tuổi, hạn đến cung Thiên Di, tuy là hạn Trúc la, nhưng mệnh của đương số đắc cách Tham, Vũ đồng hành, cho nên không độc. Lại có Hóa Lộc hội Xương, Khúc, Long, Phượng, Cái, Hổ là một năm làm rất nhiều tiền mà danh vọng cũng lên đến tột đỉnh. Năm này gặp nhiều sao biểu hiện cho tình duyên (Tham lang hội Xương, Khúc, Long, Phượng, Cái, Hổ) cuối năm này, đương số có chồng và trải qua những năm 20, 21 tuổi, hạn còn trong ảnh hưởng của Tam hóa liên châu, cho nên Thanh Tuyền còn được hưởng hạnh phúc gia đình đầy đủ, đồng thời danh vọng và tiền bạc cũng dồi dào.
Năm 22 tuổi, tiểu hạn đến cung Điền trạch bị Triệt án ngữ. Hạn năm là năm chót của 10 năm gốc đại hạn ở Huynh đệ có Hóa Kị, Thiên Không nhờ có Triệt hạn chế sự phá tán của 2 hung tinh vài phần nhưng từ những tháng giữa năm trở đi, Triệt bớt hoạt động, không tiết chế được sự xâm nhiễu của Hình, Riêu, Cự Đồng, cho nên Thanh Tuyền bắt đầu thấy hạnh phúc gia định có nổi sóng gió. ĐỒng thời còn hạn gặp nhiều tai tiếng thị phi nữa. Sự xui xẻo buồn phiền này xảy đến cho Thanh Tuyền luôn 2 năm 33 và 34 tuổi, khi tiểu hạn đến cung Phúc đức và Phụ mẫu. Bấy giờ gốc đại hạn đã đổi lên cung Phu quân, có Thất sát ngộ song hao phá tán vào những năm đầu đại hạn. Năm 25 tuổi (1972) tiểu hạn đến cung Mệnh, lưu đại hạn vào cung Quan lộc, trực diện với gốc đại hạn, trực tiếp ảnh hưởng nhiều của Thất Sát ngộ song hao cho nên chuyện chồng con của đương số rất long đong. Đầu năm này có sự thay đổi chuyện chồng vợ. Và sẽ còn nhiều thay đổi bất ngờ ngoài ý muốn của đương số và những tháng cuối năm nay. Thêm vào đó, chuyện nhà cửa cũng sẽ là một nỗi khổ tâm cho Thanh Tuyền chẳng kém chuyện chồng con. Năm 26 tuổi (1973) tiểu hạn đến cung Huynh đệ, có Thiên Đồng, Cự môn lạc hãm ngộ HÌnh Riêu Không Kị. Chuyện tình duyên của Thanh Tuyền như chơi vơi giữa cơn bão số…Năm này cũng là năm đương số chán đời, hoặc muốn tìm một nơi hẻo lánh để ẩn thân, xa lánh tất cả mọi người thân để sống hủ hỉ với 2 con cho qua ngày đoạn tháng. Tóm lại, đầu đại hạn ở Phu quân, Thanh Tuyền còn gặp nhiều điều xui xẻo, trái ý ngịch lòng. Phải từ năm 28 tuổi trở đi, vào tiểu hạn ở cung Tài bạch, bấy giờ mới gặp được những dịp may mắn tốt đẹp.
Thanh Tuyền tiết lộ chuyện tình định mệnh Lặn lội sang Mỹ tìm cha cho ba đứa con thơ nhưng lại kết thúc bằng việc ly dị, vất vả kiếm sống bằng nghề lao công, đã có lần định tự vẫn, ”nữ hoàng nhạc vàng” thập niên 70 cuối cùng đã may mắn gặp được người đàn ông của đời mình. Lần đầu tiên sau 31 năm xa xứ, Thanh Tuyền lại đứng trên sân khấu quê nhà. Vẫn những ưu tư chở nặng trong giọng hát một lần nữa đi tìm niềm giao cảm, hát như thể ngày mai không còn được hát nữa. Và cũng sau bao nhiêu năm xa cách, người phụ nữ có một cuộc đời điển hình cho hai chữ “định mệnh” lại chia sẻ những câu chuyện tưởng khó tin nhưng có thật của chính mình. Chị nói, chị giống như rượu. Một thứ rượu của chính mình. Lúc buồn nhất tự mình uống nó để mà say, nhưng càng uống càng tỉnh để nhận rõ mồn một những uẩn khúc của cuộc đời mình. Ca sĩ hát nhạc buồn, ai cũng mang những nỗi niềm riêng không phải là điều khó hiểu, nhưng ở một mặt nào đó, âm nhạc giống như thuốc độc. Những lúc đau buồn nhất người nghệ sỹ tự giết mình để mang lại yêu thương cho người nghe nó. Giọng hát giúp tôi lo được cho cả gia đình
31 năm, không phải đây là lần đầu chị trở lại. Lần trở lại đầu tiên của Thanh Tuyền được biết là vì chuyện buồn?
– Đó là vấn đề về thọ tang mẹ vào tháng 2 năm 1995. Visa xin vội vàng trong 24 giờ, về đến Việt Nam cũng không được gặp mẹ lần cuối. – Nhiều người vẫn cho rằng cuộc sống của chị bên Mỹ vốn rất phẳng lặng: mở tiệm tạp hoá, thỉnh thoảng đi hát và nuôi con khôn lớn?
– Tôi vốn ít chia sẻ. Khi qua Mỹ, tôi tính quên hết tất cả danh tiếng đã có và không bao giờ đi hát nữa để lo cơm áo từ hai bàn tay theo đúng nghĩa đen. Khi đi, tôi đâu phải tìm cái gọi là thiên đường. Đơn giản là tôi chỉ đi tìm cha cho mấy đứa nhỏ, vì con cần có cha. Khi Sài Gòn thay đổi, con đầu của tôi mới 6 tuổi, đứa thứ hai 3 tuổi và đứa thứ ba mới 1 tháng tuổi. Cha chúng đã để lại cho tôi ba đứa con thơ nheo nhóc, bỏ đi suốt ba năm không lời hỏi thăm, không có tin tức còn sống hay không. Cuộc sống khó khăn lúc đó âu cũng là tình trạng chung. Nhưng một phụ nữ từ nhỏ đến lớn sống chỉ biết sân khấu, nay vừa phải làm mẹ, vừa phải làm cha trong tình cảnh đó, không biết phải diễn tả cái khổ đó như thế nào.
Khi sang Mỹ, chị đã tìm được người đó. Câu chuyện được viết tiếp là hạnh phúc hay khổ đau? Sự chờ đợi có được đáp trả như chị mong muốn? – Thực ra đây là câu chuỵên tôi muốn quên. Sang đến nơi, nhờ nhiều người giúp, tôi đã tìm được cha của mấy đứa nhỏ. Xưa nay chồng phải đi tìm vợ con, còn tôi phải vượt bao khó khăn, cách trở để đi tìm cha cho con mình. Ngày gặp lại cũng là ngày kết thúc. Tôi không muốn sống với người từ bỏ vợ con để đi bằng mọi giá như vậy. Tôi chỉ thương người nào thương mình chứ không bao giờ thương người bỏ tôi, nhất là bỏ các con tôi nữa. Tôi cũng không biết kết thúc đó là khổ đau hay không khổ đau, nhưng hạnh phúc đương nhiên là không và tình yêu cũng chẳng còn.
– Và chị bắt đầu cuộc sống của mình bằng đôi tay chứ không phải bằng giọng hát, ở một nơi xa lạ? – Tôi làm trong một nhà máy in bản đồ ở Mỹ. Người ta vẽ bản đồ, còn tôi đứng chạy máy. Từ xưa đến nay tôi biết gì về mấy việc đó đâu, chỉ biết hát và hát, nhưng rồi lại phải làm việc của một lao công. Không ít ngày vừa làm vừa khóc,
Những năm 1982, chị đã đi hát trở lại. Xem trong cuốn băng cũ, chị vừa hát vừa khóc: “Cuộc đời là hư vô, bôn ba chi xứ người khi mình còn đôi tay…”
– Có lẽ ông trời sinh ra tôi để hát nên tôi cũng chỉ làm công nhân 2 năm. Hai năm ấy, khi tiếng hát nhường chỗ cho đôi tay, tôi mới hiểu hơn: có đôi tay ở đâu cũng làm được việc, ở đâu cũng sống được. Chẳng nơi đâu là thiên đường nếu ta không làm việc. Và chẳng có nơi nào thiêng liêng bằng đất mẹ. Tôi sống rất nội tâm. Ngẫm lại, tôi cảm ơn ông trời cho mình giọng hát. Sinh ra trong gia đình 15 người con, tôi là chị cả, chính giọng hát đã giúp tôi lo đựơc cho hết đứa em này đến đứa em khác. Giọng hát giúp tôi có danh tiếng, có tất cả những gì ý nghĩa của một quãng đời. Và trên đất Mỹ, giọng hát lại một lần nữa giúp tôi sống cân bằng, biết cho và nhận, hy sinh và tha thứ. Tôi cũng không biết nếu cứ làm việc bằng đôi tay cho đến giờ, chẳng biết đời tôi ra sao nữa.
– Trước đây, chị nặng gánh gia đình đến thế ư? – Hồi nhỏ, mẹ tôi bảo con gái học cho biết chữ là đủ rồi, rồi nghỉ học đi buôn nhưng tôi không nghe. Tôi nhận ra rằng, để thoát nghèo là phải học đến nơi đến chốn. Thế là năm 14 tuổi, tôi đi Sài Gòn để thực hiện giấc mơ học hành chứ đâu nghĩ là ca hát rồi trôi nổi một đời theo giọng hát của mình. Nói đến đây tôi nhớ ra thêm, ba cực kỳ ghét tôi theo nghề ca hát. Mấy lần tôi trốn nhà đi hát, về bị đánh lên đánh xuống. Ông nói, cái nghề bạc như vôi, hôm nay làm vua, mai thất thểu ngoài đường chán không tả nổi. Nhưng điều ông không chấp nhận là các nghệ sĩ thường tình duyên lận đận. Sau này, khi lo được cho gia đình bằng việc đi hát, tôi hỏi ba: “Sao ba thành kiến với nghề này đến vậy? Ba thấy đi hát đã mấy năm, con có hỏng không?”. Ông trả lời: “Con là đứa con gái làm ba thay đổi suy nghĩ nhiều”. Tôi bắt đầu đựơc biết đến từ năm 1964 và có tất cả mọi thứ cũng từ đó. Tôi không nghĩ gia đình là gánh nặng. Hồi đi hát, tôi kiếm được rất nhiều tiền và đã lo cho mọi người chu đáo. Chỉ tiếc rằng tôi chỉ học đến thi tú tài rồi theo nghiệp cầm ca. Sự lạc nhau định mệnh
– Trở lại chuỵên cũ, quãng thời gian 1975-1978, một mình chị và ba đứa con nhỏ không có người đàn ông bên cạnh, chị đã vượt qua như thế nào? – Tôi đi hát ở đoàn Kim Cương, cuộc sống cũng không lấy gì làm dư dả. Đêm về, ba đứa con nhỏ, người mẹ 25 tuổi tự nuốt nước mắt vào lòng khi thấy căn nhà tự nhiên rỗng một cách đáng sợ. Sự đợi chờ ngày càng vô vọng và cô đơn cứ lấp đầy. Nhiều lúc tôi tìm quên trong men rượu, nhưng càng uống, càng thấy đắng, – Nổi tiếng, lại sống thiên về tình cảm, không lẽ chị không mở lòng với một người đàn ông nào khác? – Tìm kiếm thì không. Nhưng những lúc ấy, định mệnh đã sắp đặt cho tôi gặp một người. – Thực hư thế nào hả chị? – Tôi và anh quen biết nhau qua một người bạn. Hồi đó, anh thường mang xe đạp qua nhà tôi gửi. Rồi mỗi lần đi chơi, anh chở tôi về. Vào nhà, thấy tôi và 3 đứa con nheo nhóc, anh đã động lòng và chúng tôi gần gũi hơn từ đó. Anh hơn tôi gần 20 tuổi, đã có gia đình, con cái cũng lớn. Thế nên khi còn ở Việt Nam, chúng tôi là bạn bè, không có gì vượt quá giới hạn
– Anh có thích nghe chị hát không? – Khi quen thân, tôi có hỏi chuyện này, anh bảo trước đây không nghe tôi hát bao giờ, chỉ thích Thái Thanh thôi. – Vậy là anh đến với chị không phải vì giọng hát của chị? – Có chứ. Một lần, thấy trong xe anh có băng Thuyền xa bến đỗ của mình, tôi hỏi: “Anh không thích nghe em hát, sao lại có băng của em?”. Anh thú thật: “Trước đây đọc báo, thấy tin em uống thuốc tự tử, anh chạy ra đường Nguyễn Huệ mua băng về xem mặt mũi em ra sao, hát hò thế nào mà đang nổi tiếng như vậy lại dại dột tìm đến cái chết”. Và rồi anh nghe, anh bảo giọng hát càng nghe càng nghiền và thích tôi từ khi chưa gặp. Giờ thấy đúng là duyên số, không thể chạy trốn đâu được.
– Chị đã từng tự tử? Vì sao vậy? – Thôi, chuyện quá khứ rồi. Chút bốc đồng nghệ sỹ và sự dại dột của bản thân. Sau này nhìn lại, tôi thấy việc huỷ hoại mình là điều không chấp nhận được. Có lúc tôi căng thẳng đến độ muốn chết đi cho xong, nhất là khi sống với những điều vô vọng. Nhưng rồi những mất mát cũng được bù đắp và đến giờ tôi tin số phận luôn công bằng. – Anh là người chồng chị hiện nay? – Còn hơn thế nữa. Một người chồng, một người bạn, người cha tốt của các con tôi và cũng như một người thầy trong cuộc sống của tôi. – Chị nói lúc đó anh đã có gia đình. Có gì rắc rối khi chị và anh thành vợ chồng? – Ngược lại, mọi chuyện khá tốt đẹp. Trước đó, anh có nói vợ con là giúp mẹ con tôi sang Mỹ và họ cũng đi cùng. Nào ngờ, chúng tôi lạc nhau trong những ngày lênh đênh trên biển. Họ sang Pháp và anh qua Mỹ. Sang Pháp một thời gian vợ anh có duyên mới. Còn anh ở Mỹ với mẹ con tôi. Tình cảm chân thành cũng đến và chúng tôi đã có nhau trong cuộc đời từ đó đến giờ.
– Đúng là định mệnh. Sau này, cả ba bên gặp nhau, cảm giác mọi người ra sao hả chị? – Gặp lại lúc con gái anh ấy lấy chồng. Mỗi người đều có cuộc sống riêng nên chuyện cũ thành kỷ niệm và cả ba nhìn nhau bằng sự cảm thông, trân trọng. – Thế còn với chồng cũ của chị, cả ba có nhìn nhau như thế không? – Có rất nhiều cách quên điều gì đó. Quên để sống với nhau đẹp hơn cũng là một cách. Quên hẳn như xoá hết tất cả cũng là một cách. Những gì đau buồn nên xoá đi chứ. Như tôi đã nói, tôi chỉ thương những người thương mình. Tôi rất khó quên, nhưng khi quên rồi cũng đồng nghĩa với việc không còn gì. Người trên chuyến tàu định mệnh đã lo lắng cho các con tôi như người cha lớn. Tôi sang Mỹ để tìm cha cho các con. Thì đó, mới là người cha thực sự. Bây giờ các con tôi đều trưởng thành hết cả và ông trời đã ban hạnh phúc cho tôi. Cám ơn định mệnh đã sắp đặt.
– Chị từng về Việt Nam nhiều lần để làm từ thiện chứ không để hát. Việc làm này xuất phát từ suy nghĩ cho và nhận của định mệnh với chính mình? – Thực ra càng sống, tôi càng thấy đau khổ lùi dần. Một giọng hát có thể mất đi trong tích tắc. Khi mình còn hát được, có nghĩa là trời còn thương thì hãy biết chia sẻ tình thương đó với người kém may mắn. Tôi làm từ thiện suốt gần 30 năm qua với quan niệm, khi mình có bát cơm đầy thức ăn, nên nghĩ đến những người vẫn đang ăn bát cơm chỉ có vài cọng rau muống. Chỉ cần làm tất cả bằng tấm lòng chân thành, mọi khổ đau sẽ được đẩy lùi thôi
Theo Mốt & Cuộc Sống Tử Vi Việt Nam Sưu Tầm .
Comments